Mỗi tháng Sáu về

Posted by Unknown On 22:46
(Văn hóa) Mỗi tháng Sáu về, lại giật mình thảng thốt bởi mốc nửa năm, nghĩa là đã nửa chặng đường, nửa chừng của kế hoạch, nửa chừng của dự định.
Mỗi tháng Sáu về
Tháng Sáu trời thường đổ mưa, những cơn mưa tưới mát mùa hạ nhưng quá đỗi phiền hà. Bạn ở phố kể nỗi vất vả hôm tắc đường, lúc nhúc vượt qua dòng người kẹt cứng để trở về phòng trọ nên ướt đẫm. Mẹ ở nhà nghe con gái thở than trong điện thoại nên nén tiếng thở dài, quê nhà mấy hôm nay cũng mưa dầm hơi đất. Cha mẹ mỗi ngày thêm gầy hao bởi đồng ruộng vẫn phải xanh bằng cuốc cày cần mẫn.
Hôm rồi, tự dưng xúc động khi nghe bạn kể lúc vợ cấn thai người ốm nghén là bạn. Chuyện này hồi trước từng đọc đâu đó, đến khi nghe chính bạn mình kể lại mới hay là có thực. Điều này xảy ra khi người chồng thương yêu vợ rất nhiều nên hồ như nhận giùm tất thảy nỗi mệt nhọc. Ngày trước bạn là cậu trai sôi nổi, bây giờ là người chồng người cha tuyệt vời mà người phụ nữ nào cũng mong, trong câu chuyện vài ba phút lại nhắc vợ con bằng yêu thương trân trọng.
Đôi khi chẳng thiết tha bao gặp gỡ xa lạ, nhận ra những mối quan hệ vừa mới xây đắp quá ư nhạt. Hay bởi điều gì thuộc về xưa cũ đều được kiểm chứng qua thời gian, rằng từng ấy năm tháng qua mà ta vẫn thân thương nhau nhiều lắm.
Thế nên tháng Sáu lại phân vân trước hẹn hò sắp đặt, dẫu lòng đã muốn cố gắng để hoàn thành dự định hạnh phúc của cuộc đời. Bỗng dưng dậy nỗi lo lắng mơ hồ làm sao bắt đầu một xã giao bình thường để đến cái nắm tay rất cần chân thật. Nên chăng cứ “vô ngã vị tha” mà sống, ắt hẳn tâm luôn bình an. Phải chi ai cũng thật tâm thật tình thì đâu đến nỗi buộc mình luôn gieo rắc hoài nghi mệt mỏi.
Người ta mỗi ngày đã cùng nhau gieo nhiều nỗi nghi ngại. Bờ môi nào cũng đẫm nghi kị và đầy phán xét, sống với nhau thay thân ái bằng đố kị, ghét bỏ. Ai đó lỡ lời hay nhầm lẫn sẽ bị suy xét lý do đến cùng mà đâu hay lắm sự việc xảy ra chỉ vì đến lúc phải vậy.
Tháng Sáu, đôi lúc tuyệt vọng bởi nhiều điều không như ý, mình ngó nghiêng ra cuộc đời để thấy nhiều thân phận bất an. Nhớ độ trước, khi chiếc thuyền đánh cá chìm ngoài biển khơi, ba mươi mấy con người may mắn trở về trong sự ngóng trông của người thân thuộc. Những người đàn ông mạnh mẽ chẳng sợ chi gió biển mây trời đã rớt nước mắt. Đôi khi còn được sống khỏe mạnh, còn được gặp người thân đã là một ơn may. Dẫu ơn may này, ít ai trong lúc đang bình thường có thể cảm nhận, chỉ khi đi qua vài biến cố mới thấy trân quý vô ngần.
Tháng Sáu tiếp xúc với nhiều người chẳng bận tâm gì nhân gian, chỉ chăm lo cuộc sống cá nhân và ồn ào hưởng thụ. Đã vậy lại chê bai, khinh miệt bao kẻ cắm cúi tự lo cuộc sống của chính mình. Bạn đâu trải qua những ngày khốn khó nên thiếu cảm thông còn thừa khinh bỉ, rằng người đó chỉ đáng được vậy và chẳng bao giờ khá lên. Mặc nhiên nghĩ mình ban phước cho người ta mà đâu hay hình như ngược lại, khi cách đối xử nhân tình thế thái đầy hằn học và toan tính nhiều.
Lắm lúc, cảm giác một ngày vội tan mất mà mình chưa làm được gì cho ý nghĩa. Lại cuống quýt nhẩm tính tới lui, giá như giờ mới bắt đầu hay giờ mới đầu năm, mới là tháng Một…Mình là đứa hay tiếc thời gian dù thời điểm hiện tại đã luôn ăn năn vì đang phung phí.
Tháng Sáu chỉ bình yên thôi lo nghĩ khi gặp cánh diều bay lượn giữa trời xanh, rơm vàng nằm yên nghe từng thớ đất cựa mình tìm ẩm ướt. Với những phận người mở mắt đã thấy đời khắc nghiệt, tâm hồn cần tưới tắm bằng giản đơn, là chiếc võng đong đưa trưa hè, là câu hò vọng lên giữa chiều ghe, là tiếng ếch rỉ rả khi đêm về, hương bông cau bông sứ rớt bên thềm thoang thoảng. Tháng Sáu này, thèm lắm những ngọt ngào khó phai như vậy…
Diệu Ái - dantri.com.vn
  • RSS
  • Delicious
  • Digg
  • Facebook
  • Twitter
  • Linkedin
  • Youtube